Đông Tà

Đơn côi


Mệnh tài trong cuộc bể dâu
Trăm năm chuốc lấy nỗi sầu thế nhân
Thân vui cười được mấy lần
Lòng cay đắng nuốt mùi trần đảo điên


Chân đi hụt hẫng đoàn viên
Tay còn níu mộng thần tiên thuở nào
Úa vàng hoài bão xanh xao
Nhạt màu xanh tóc gượng chào tuổi xuân


Hỏi thầm bao nỗi phân vân
Ngược xuôi gầy dựng thế thân được gì?
Trăng tà chênh chếch từng khi
Nhìn quanh mỗi gió thầm thì cùng mây


Hỏi rằng ví ngược dòng xoay
Người ôi..chẳng lẽ đổi thay ý niềm?
Đêm sâu hoa rụng trước thềm
Sương rơi thấm lá ướt mềm bóng khuya


02/07/2006

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Đơn côi"